Mạnh Bà khẽ khuấy muôi canh,
Một góc ký ức nổi lên mỏng manh.
Câu chuyện đời bà, ai hay, ai thấu,
Tình yêu đứt đoạn, tơ vương còn đâu,
Một thuở từng rực rỡ ngập màu.
Đôi tay bà nấu giấc mộng xưa,
Chẳng ai biết nơi trần thế bà từng đong đưa.
Một kiếp yêu, nay hóa thành hư ảo,
Chỉ còn vết thương rỉ máu âm thầm đau.
Mạnh Bà cũng từng yêu một người,
Tình sâu như biển, chẳng dễ dời vơi.
Canh giữ thủy chung giữa ngày và đêm,
Trong mộng vẫn vấn vít dấu hôn mềm.
Chúng ta đã chẳng còn là ta,
Nhưng vẫn thương nhớ hơi ấm ngày qua.
Tự dối mình quên hết kiếp trước,
Canh chưa nguội, hơi ấm còn vương khắp nồi canh xưa.
Đêm đen mưa rơi thấm áo người,
Trái tim vỡ vụn, nước mắt chẳng ngơi.
Bà mỉm cười: “Trần gian nhiều lắm khổ đau,”
Nên bà chọn quên, xóa sạch khát khao.
Mạnh Bà cũng từng yêu một người,
Tình nồng dâng tràn ánh mắt tuyệt vời.
Ngày đêm giữ lời thề son sắt,
Trong mộng còn vấn vương dấu yêu thật.
Chúng ta đã chẳng còn là ta,
Nhưng vẫn nhớ từng ánh nhìn thiết tha.
Tự dỗ mình quên sạch hồng trần,
Mạnh Bà thổ lộ tâm can vào chén canh vấn vương.
Người từng yêu, khắc sâu chẳng phai,
Miệng nói buông, tim vẫn mãi chờ ai.
Trong chén canh còn giấu bao đắng cay,
Tình càng sâu, càng ngắn ngủi,
Chỉ khi quên sạch mới trọn vẹn kiếp này.
https://www.youtube.com/watch?v=omr96...
watch video on watch page
1 - 2
Dù là bình thường hay thất thường
vui buồn, hợp tan cũng chỉ ta tự hưởng
https://www.youtube.com/watch?v=uB6fg...
37 - 5
♪ Kênh Zing Mp3: goo.gl/1CBrBo
* Fanpage: www.facebook.com/songlucvietsub/
* Facebook Group: www.facebook.com/groups/130107661170644