Channel Avatar

Tiến Lê @UC_18evkT9mJTbCvsoYi8uVA@youtube.com

8.8K subscribers - no pronouns :c

More from this channel (soon)


Welcoem to posts!!

in the future - u will be able to do some more stuff here,,,!! like pat catgirl- i mean um yeah... for now u can only see others's posts :c

Tiến Lê
Posted 3 months ago

Va phải một ánh mắt, chút xíu nữa cạo đầu 😃.

Mình nghĩ nhiều người trong đây cũng từng thoát qua ý nghĩ sẽ đi bụi cùng nồi cơm điện, thật.

Tại sao sư Minh Tuệ lại có sức hút đến thế?

Thậm chí, cả đoàn người cũng nhờ sức hút ấy mà trở nên đáng yêu hơn.

Rồi từ đó, mỗi thành viên lại tỏa sáng theo cách riêng của mình.

Tại sao hé?
Bởi vì đức hạnh, tự bản thân nó có một sự hấp dẫn lạ thường.

Giống như khí chất, bạn không cần nói, người ta tự cảm nhận được.

Nói đến đây, có người sẽ hỏi: Những "xàm tăng" cũng có hàng triệu tín đồ, lẽ nào họ cũng có đức hạnh?

Không, đó là vì nhận thức của những tín đồ ấy còn thấp, nhưng xét sâu hơn thì CON NGƯỜI NGÀY NAY QUÁ KHAO KHÁT TÂM LINH.

Đa phần là vậy.

Bạn có thấy không? Hàng triệu người bị lừa tiền, lừa tình, lừa sức lao động, thậm chí mất cả danh dự, tính mạng... cũng chỉ vì tâm linh!

Bởi vì đối với họ, cuộc sống này sao mà vô vị, cô đơn và đau khổ quá... Họ muốn tìm một cuộc sống khác, một cách sống khác...

Và họ nghĩ con đường tâm linh có thể cứu họ.

Vậy nên, hễ cái gì có dáng dấp của tâm linh là họ đi vào, và vô tình họ bị nhầm, bị dẫn đi quá xa, có khi mất cả nhận thức đúng - sai, chính - tà căn bản.

Mình cảm thấy như thế này: Nếu một người thực yêu cuộc sống thì họ sẽ không có nhu cầu tâm linh nữa, bởi vì bản thân cuộc sống đã là tâm linh rồi.

Không cần phải lánh đời nữa.

Chính sư Minh Tuệ cũng chọn bước ra đường, bước vào xã hội, bởi vì chính trong cuộc sống, chính trong bùn, sen mới nở hoa.

Chạy đâu cho khỏi cuộc đời?
Vào chùa, ra đảo, lên rừng...

Ở đâu thì cũng là cuộc sống thôi.

Sư Minh Tuệ bộ hành một cách hạnh phúc, đó là cuộc sống của ông ấy.

Người thợ tạc tượng sư Minh Tuệ một cách hạnh phúc, đó là cuộc sống của ông ấy.

Các youtuber rượt theo quay phim một cách hăng hái đầy động lực, đó là cuộc sống của các bạn ấy. Hỏi xem các bạn ấy có thích quay không? Có mà. Hạnh phúc mà.

Và cả những người chen lấn xô đẩy thí thực cho sư Minh Tuệ nữa, họ cũng có niềm vui và động lực mới có thể chen lấn như thế. Họ có hào hứng không? Có. Có tự nguyện không? Có.

Vậy là được rồi, nên sư Minh Tuệ không bực, dù tất cả tạo thành một đám đông hỗn loạn nhưng trong số đó, rất nhiều người hạnh phúc.

Chỉ có những người khó chịu với bối cảnh đó mới không hạnh phúc thôi.

Mình nghĩ cuộc sống cũng vậy đó. Kẻ ác có cái thú của kẻ ác, kẻ ngu có cái vui của kẻ ngu, người thanh cao có niềm vui của sự thanh cao, người lương thiện có niềm vui của lòng lương thiện...

Chỉ có những người mâu thuẫn với chính mình, không chấp nhận thực tại của chính mình mới đau khổ mà thôi.

Như hôm qua, mình chửi mấy đứa lừa đảo trong hân hoan hạnh phúc. Gói hàng trong hạnh phúc. Hái trái cây trong hạnh phúc.

Chiều nay, mình nằm vắt vẻo trên ghế, viết bài này trong êm đềm hạnh phúc. Mẹ mình tụng kinh trong hạnh phúc còn cha mình thì nằm xem tivi. Ông ấy sung sướng không? Có chứ.

Mình chợt thấy mỗi người đều có hạnh phúc riêng, chỉ cần biết tận hưởng từng phút giây mình có.

Hôm nay còn sống để đi làm.

May quá, mình vẫn còn sống để viết bài này.

Mỗi người đều đang có thiên đường của riêng mình, chỉ cần biết tận hưởng là được.

Chứ đừng thấy sư Minh Tuệ và mọi người đi bộ rồi cũng đi theo và nghĩ đó là lối thoát.
Chắc gì mình chịu nổi bỏng rát?

Và quan trọng là mình có đi được trong niềm hạnh phúc không? Hay sẽ đi trong đau khổ và bế tắc?

Mỗi người có một nghiệp lực riêng.

Đi theo sư Minh Tuệ thì dễ, nhưng đi với niềm vui như sư Minh Tuệ và một số sư khác... thì không phải ai cũng làm được.

Thôi thì mình ở nhà làm tốt việc của mình chính là đóng góp cho đời rồi.

Không cần sồn sồn đòi đi nữa 🥰

33 - 1

Tiến Lê
Posted 3 months ago

Do chưa có Căn cước công dân, ông Lê Anh Tú (tức "Thích Minh Tuệ") đã được lực lượng chức năng hỗ trợ làm giấy tờ tùy thân để bảo đảm quyền công dân.

22 - 0

Tiến Lê
Posted 3 months ago

NHỮNG LỜI CHIA SẺ CỦA THẦY MINH TUỆ:
1. Giữa tháng 7/2015, con đi làm vô tình nghe được Phật pháp. Con phát nguyện ăn chay ngày một bữa , tìm đọc kinh sách Phật và giữ giới trong 6 tháng.
2. Con thấy mục đích Phật dạy rất cao cả, nên con muốn đi tu và quyết định xuất gia.
3. Cha mẹ con lúc đầu không cho. Sau đó, thì cũng chấp thuận. Con được cha mẹ chia phần tài sản như các anh em trong nhà , nhưng con từ chối, con chỉ xin cha mẹ ký giấy cho con xuất gia thôi.
4. Lúc đầu tu học thì con không hiểu được gì nhiều. Con như người học lớp 1 , rồi học lớp 2, từ từ học lên nữa, người ta cũng chỉ cho con, con mới hiểu nhiều hơn.
5. Con học tu ở chùa một thời gian, có pháp danh là Thích Minh Tuệ. Sau đó, con thấy không hợp, nên con rời bỏ chùa, lên núi ẩn cư một mình trong hốc đá, hàng ngày đi khất thực. Dù Phật không có nói, nhưng con chọn ngủ ngồi 3 năm rồi, không có nằm. Con ngủ ngồi là con muốn bỏ cái ngủ đi. Khi nào mệt quá thì ngồi dựa vào gốc cây hay bờ tường cũng được.
6. Sau thời gian ở một chỗ con thấy mình không có cơ hội xúc chạm để thử thách tham-sân-si, nên con quyết định bộ hành từ Nam ra Bắc, rồi ngược lại. Con không dám nói trước cho đến lúc nào thì con dừng.
7. Con muốn giữ lại pháp danh cũ, nên con nói tên con là Thích Minh Tuệ, thay vì nói tục danh con (là Lê Anh Tú).
8. Trước khi đi tu, con cũng có việc làm như bao người, nhưng con không hạnh phúc, bởi con tư duy thấy rằng cho dù ai có việc làm, có công chức, cuộc sống ổn định nhưng rồi cũng bệnh, cũng già và chết như nhau. Con sẽ giống họ.
9. Con muốn học những điều Phật dạy cao siêu, vi diệu, tối ưu , thiền định, trí tuệ , thoát được khổ đau, và an lạc hạnh phúc.
10. Phật bày như thế nào, con làm theo thế ấy, để có an lạc hạnh phúc, chứ không phải tự mình mà biết. Con chưa vào định được. Con còn đang học.
11. Con đi tu là để cầu giải thoát. Khi đắc đạo chánh đẳng, chánh giác, con mới đền đáp được công ơn cha mẹ.
12. Ngày nào con cũng xin ăn không quá một bữa cơm mỗi ngày để nuôi thân tu hành. Con không tích chứa để dành, hoặc xin thêm.
13. Con tuyệt đối không nhận tiền, vàng và vật phẩm của ai, dưới bất cứ hình thức nào.
14. Y áo con mặc được may từ vải con nhặt ở nghĩa địa, hay thùng rác ven đường.
15. Con không sử dụng y áo có màu giống với các tu sĩ, và nói mình ở chùa nào, vì con không muốn mượn hình ảnh để xúc phạm đến sư thầy và các nhà chùa. Người ta có thể nói con lợi dụng để lừa đảo, hay làm điều sai trái, làm ảnh hưởng đến họ.
16. “Bình bát” để nhận thức ăn là do con sửa chế từ nồi cơm điện người ta cho con. Đó không phải là “y bát” của quý sư thầy.
17. Đời là vô thường, sống nay chết mai đâu ai biết, nên con phải sớm đi tu, lỡ mai chết mất thân này thì con đâu còn cơ hội.
18. Có người hỏi con ngủ ở nghĩa địa có thấy gì không? (ma). Con nói không thấy cũng không đúng. Có khi con thấy bóng đen nào đó đi qua, nhưng không ảnh hưởng gì đến con thì con nói thấy hay không thấy cũng vậy.
19. Giờ đây con coi mọi người đều là anh em, cha mẹ con.
20. Trong lòng con không còn ích kỷ, thù hận. Con coi tất cả mọi người trong thế gian đều bình đẳng.
21. Giờ nếu anh có chửi con, con vẫn coi anh là bạn.
22. Người ta có đánh con, con vẫn chúc mọi điều tốt đẹp đến với họ.
23. Con nguyện ước chúc cho mọi người được hạnh phúc.
24. Bình thường như con khi chưa phát tâm tu hành chánh đẳng , chánh giác thì không sao, nhưng khi phát tâm tu hành rồi thì đầy đủ các thứ đánh đập, chửi bới bệnh đau nó đến để thử thách lòng mình có vượt qua được không, có chiến thắng với 4 nổi khổ: sinh, già , bệnh, chết không. Ví dụ bệnh đau là cái đầu tiên vẫn đến để xem mình có sợ nó không.
25. Mọi người không nên học bói toán , vì có cái đúng, cái không đúng. Đức Phật không có dạy xem bói. Hơn nữa, nếu họ tài giỏi thì họ đã bói cho họ rồi. Thay vì học bói toán, mọi người nên học đạo đức, giới luật. Cố gắng giữ 5 giới: không sát sanh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối, không uống bia rượu sẽ được hạnh phúc.
26. Việc giữ giới là quan trọng đầu tiên trong Giới-Định-Tuệ. Không giữ giới thì không tu được thành Phật.
27. Ăn chay mà giữ giới thì cũng thành đạt trong việc tu Phật được.
28. Người ta cho con chay, mặn có đủ. Khi ăn, con chọn thức ăn chay.
29. Mọi người đừng lạy con mà hãy lạy Phật - Pháp - Tăng.
30. Con không kêu gọi hay lập ê kíp đi theo quay phim con. Nhưng con cũng không xua đuổi họ.
31. Nếu họ vì quay phim con mà được lợi ích, thì con cũng chúc họ hạnh phúc.
32. Đối với con, ở đâu cũng là chùa. Nên con không quan trọng lý do vì sao chùa này mở cửa, chùa kia đóng cửa.
33. Con đi bộ, không đi xe, là để rèn luyện sức khoẻ.
34. Con đi chân trần là để cảm nhận được những gì ở phía dưới chân, mình có dẫm đạp lên các côn trùng, sinh vật không? Hơn nữa giày, dép mau hư hơn chân con.
35. Ai không có thứ gì đáng giá trên người, mới là hạnh phúc, vì họ không phải lo giữ gì cả.
36. Con không có gì hết nên con không sợ bị ai đánh đập hay giết mình để lấy của. Con không sợ chết, bởi con đâu có thứ gì tiếc uổng , cần phải sống để giữ nó.
37. Có người hỏi con ngủ trong chòi lá, rừng cây lạnh lẽo, rét buốt làm sao ngủ ngon bằng ở phòng kín, chăn ấm, nệm êm? Con nói vẫn ngon, vì theo lời Đức Phật dạy ngủ ở đâu cũng ngon, nếu không có khởi tâm dâm dục.
38. Đọc chú đại bi phải có mục đích nào đó. Nếu vì muốn mình an ổn, cần phải đọc chú đại bi, ví dụ xua đuổi con quỷ chẳng hạn, thì mình cư xử ác với nó rồi. Con không muốn giành lấy chỗ ở hay sự an ổn của ai, (ví dụ của con quỷ) nên con không học chú đại bi.
39. Ai nói xấu con hay chửi mắng con thì con không giận họ và chúc họ may mắn. Ai nói tốt con hay khen tặng con thì con bình tâm, không để mình bị dính mắc vào ngã mạn và con cũng chúc họ được hạnh phúc.
40. Nói tốt, nói xấu hoặc khen, chê con thì rồi cũng vậy. Nhưng con phát hiện ra 2 tâm trạng : người cho con thức ăn thì con thấy họ rất vui và hạnh phúc, còn người chửi con thì con thấy họ đỏ mặt không tự nhiên.
41. Con không phải là sư, là thầy gì cả. Con là công dân VN giống như mọi người thôi . Con chỉ muốn học tu. Con không có mục đích tuyên truyền hay rao giảng gì cả. Tất cả lời Phật dạy đều có trên mạng.
42. Khi nào con thành tựu được chánh đẳng chánh giác con mới giảng pháp cho mọi người được. Bây giờ người nào muốn học thì cứ lên mạng nghe giảng của các sư thầy. Kinh sách nào của Phật cũng đều có cả.
43. Những người tu hành, già cả hay nghèo khổ mình nên bố thí cho họ cơm ăn, y áo vật thực hay cái gì đó. Những người sa ngã, ăn chơi, hư hỏng, mình bày cho họ đừng sát sanh, trộm cắp, sống lương thiện, giữ trọn 5 giới , đó là bố thí pháp.
44. Sáu năm qua con không là nhân sự ở chùa nào. Con không là Nam tông hay Bắc tông, cũng không phải là tu sĩ của GHPGVN, bởi con tự thấy đạo đức của con chưa đạt đến cảnh giới đó.

69 - 0

Tiến Lê
Posted 9 months ago

Cuối Tuần đi biển bắt còng thôi nào

2 - 0